Showing posts with label Events. Show all posts
Showing posts with label Events. Show all posts

Tired out

Mệt, rất mệt nhưng vui và ấn tượng
Hôm sau TT vỗ vai, cảm kích vì cách xử trí nhanh lẹ
Mình cũng thấy nể phục bởi cái ngắt lời rất đúng chỗ, rất duyên
Some compliments from Dr. David M, T. Paterson, Dr. H, anh Darren ...
Can see the happiness of Dr. J Bernbeck. He is great!
...
Some things to learn after the event

H.O.A '09

Independence Palace


1. I came to Parkson HV, not for shopping as last year, but a dinner at Hoang Yen Res. 2. I was told to come into Tax but the thing I was looking for is in Sai Gon Center, some steps nearby. Later on, I also entered CNSG for the second dinner. Everything. Unintentionally. The same. No coffee, actually...
HCMC, June 25-26

To Thái Bình

Con ML350 này có lúc 150km/h chặng về
Theo kế hoạch là 2pm khởi hành vậy mà tới hơn 3pm mới ngồi được lên xe. Tắc đường. Damn it, điên thế, đã muộn thì chớ. Mất thêm 30' ở Lý Bôn chuẩn bị hoa. Một xe đi trước cho sớm chợ, chở 2 phát hoành tráng và quan trọng nhất. Xa và sâu phết, phải hỏi đường vài lần mới tới Chợ Lụ, Đền Phùng. Chưa bao giờ thấy một funeral có nhiều vòng hoa đến vậy, phải mấy trăm chiếc. Con cái toàn người thành đạt mà. Bà cụ đẹp lão quá, 81yo. Xong round 1 and 2 for 2 VIP. 6 phát kia gần 30 phút sau mới tới. Round 3. Done. Got home at midnite, phù.

CSVD

Không ăn NEM nhỉ???

Lễ hội Hoa Anh Đào

Úi rời, như dở hơi, đông nghịt, chen chúc, chỉ sợ rạch túi, hic, chả enjoy được gì, mãi mới chui ra nổi, tắc đường ngoài cổng nữa chứ, mk.
Anh với chả đào, có mỗi 2 cây như gà rù, hoa trắng bệch, ủ rũ, bố khỉ ... Chán chả buồn take pic, cái được đầu, cái được đuôi. Tạm cho ló gọi là. Trời thì lúc nắng, lúc mưa, chả biết nóng hay lạnh nữa...
Mẹ kiếp, chán chả buồn chắp bút, đã tốn time, tốn tiền gởi xe, tốn công sức, giờ về lại tốn tiếp thời gian về cái event như rở hơi này í à. Họa điên, thế mà đang điên đây. Nhìn trẻ con bế trên tay, cắp ngang nách các ông bố, bà mẹ, mình bảo họ ra đi, đừng đưa chúng vào nữa, mà chẳng ai nghe, vẫn cứ chen, đẩy, ép, nghển, ngớp...
Không đủ kiên nhẫn vào các gian hàng xem chúng show cái rì. Đồ ăn liếc thấy mấy món truyền thống, mà chen mãi cũng không mua nổi lon cô ca. Điện thoại reo, mấy missed calls, mấy msg cũng không biết vì ồn ào, chen chúc, vì sợ dừng mở túi, kẻ gian để ý (tội cái tội là các chú bảo vệ cảnh báo thế, ngoài cái CẢNH GIÁC cao độ của em), sợ nữa là lạc mất nhau, điện thoại lúc í cũng bằng không.
Dọc đường quanh sân Quần Ngựa, các hàng quán, cả trung cấp lẫn bình dân, nhà trong ngõ xóm, hôm nay việc chính là giữ xe, vì lãi còn lớn hơn phục vụ ăn uống. Mẹ kiếp, chắc đi tắc xi tới mấy ngã 3, ngã 4 xung quanh thì khôn hơn. Nhưng mà mẹ kiếp, như thế vẫn ngu, ngu lắm, chỉ vì đọc mí entry quảng cáo rầm rộ trên mấy tờ điện tử mà dù bận rộn, dù tâm trí đang treo lơ lửng bởi các VIE, mình vẫn nghĩ phải đi cho bằng được, bỏ qua một lễ hội văn hóa hành tá tráng thế này thì không ổn, xem bọn Nhật ló tổ chức ra làm sao.
Thôi, tốn chừng ấy bút mực cho cái vụ điên này thế là quá đủ. Cháu thật ngu không chụp mấy pic HOA ANH ĐÀO ĐƯỢC CHỞ BẰNG MÁY BAY TỪ NARITA SANG HANOI cho bà con chiêm ngưỡng. Thôi, xin hết ạ.
Vẫn còn quên chưa chú thích: HOA ANH ĐÀO ở pic trên là GIẢ nhé!

Day of the Hand

Dậy sớm lắm, 5:15. Hic. Đến Equatorial lúc 6:40. Check các thứ. Check cả i mây. Thầy cho xem đoạn quay WS hôm qua trên HTV7. Mặt mẹt ngay đầu tiên, lúc đang trao đổi gì đó với Dr. name tên Nhị Xuân. Hôm nay cũng rất vui, rất rất vui. Anh em MN luôn nhiệt tình và chu đáo. Được nghe khen đau hết cả tai, xúc động thế không biết. Thôi, type tiếp sau. Một đống việc pending, tranh thủ giải quyết đã.

Day of the Shoulder

Vui, vui lắm. Vui vì WS thành công. Không thể phủ nhận nỗ lực, cố gắng và tinh thần trách nhiệm của đồng nghiệp. Em làm mình rất tin tưởng.
Vui nữa vì buổi trưa nhận một bất ngờ nho nhỏ. Tối dinner ấm cúng, nhẹ nhàng... Thế thôi.

Energy

Full of energy today. Really. Got up early, made up, dressed up. Went to the International Convention Center. Jammed. Damn it! Jam all the time.

Deputy Prime Minister Nguyen Thien Nhan visited the booths. Took several photos for MD. He was happy, indeed, dressed so well today.
Got back to the office at lunchtime. Had a short nap. Worked. Worked tiredlessly. Meeting. It was not really a meeting anymore due to continuous phone calls and messages to and from MD. Anyway, I still could do my own work.
Got home. Surfed the web while Hubbie was drinking with friends downstairs. Had dinner, late.
Just wanna leave these lines at the moment. That's all!

VNC9 - Tí tinh thần đồng đội

With Baylis

With Kim Hoàng

Kí này là với Darren và chị iem nhá

Có người kêu, iem đi picnic với anh iem mà cứ như là đi riêng với bồ í nhỉ, chả thấy cái ảnh nào với anh iem cả... (Tiếc là Blogspot không có hỗ trợ mí kí icons, chứ kô là cũng add kí mắt chứ O mồm chữ A vào chỗ này rồi đái). Và vì vậy, blog này từ giờ không chỉ có mỗi pic của XP, mà thỉnh thoảng sẽ có thêm vài pạn nữa làm ... chứng cứ ngoại phạm..., thông cảm tớ cái, đời nhìu lúc thú dzị thía đái...

VNC2008

Event này ta không có hứng chụp ảnh. Chuyện kể ra cũng lạ. Chỉ take những gì cần take tối thiểu for reference, cho WS, cho booths, cho partners. Chấm hết rõ to. Đến lúc có tí hứng chụp when going out thì "Pls change ur battery rack", hic, tại hôm trước bùn ngủ điên và nghĩ là chả take thêm phát nào nữa nên kô xạc pin. Thật là rất chi là rất rất tiếc, hichic.
Post tạm cái lúc check meeting room (@ ParkView) cho đỡ tủi thân. Điều may mắn mún đề cập là Huế nắng đẹp trong cả mấy ngày mìn ở đó. However, điều này cũng làm mìn hơi bùn vì đồ mang đi toàn cho 16'C của Hà Nội, chả điệu được như mong muốn, tiếc thiệt...
Nhân incident trang phục cho opening ceremony và dịch speech của NTT chính, giờ mìn chỉ nghe mỗi mìn mìn thoai, không đẽo cày giữa đường nữa. Thế mới bít trang phục phù hợp hoàn cảnh và con người nó mới quan trọng thía nào, suýt mất hết tự tin, KINH, giờ vẫn KINH. May mà ở ngay lầu trên mới kịp chạy lên để change. Tốc độ nhanh hơn một người mẫu chuyên nghiệp, 2 phút kể cả đổi kiểu tóc, earings, khóa phòng, lift down... vừa kịp lúc. Hú hồn, may quá...

Hôm nay Xuân điên...

Điên, đúng nghĩa điên...
Đầu như vỡ ra vì quá nhiều issues dồn dập, update, changes, bla bla,...
Phải cảnh báo anh em tránh xa nếu không muốn to tiếng, gắt gỏng, nghe thấy chuông điện thoại đã muốn điên, muốn vất hết mọi thứ, kệ mẹ tất, đek làm nữa...
Em ĐN, em HCM và bản thân cũng tự bảo mình: "Thôi, cố lên, thêm vài ngày nữa nhằm nhò gì..."
Bao ..., bao nhiêu ...., để tất cả diễn ra trong 2 ngày. Hừ, Huế lại đang mưa chứ, mấy ngày rồi. Huế buồn, lại mưa nữa thì khỏi nói. Cộng thêm vụ ... Thôi, just wait n c...
Hi vọng mọi thứ sẽ OK. Sáng mai bay rồi...Website counter

MVI Asia Pacific Meeting, VinPearl, 18-22 Nov, 2008

Thật lòng mà nói thì MVI AP Meeting lần này ở VinPearl là event mà mình thấy, đứng ở vai trò khách mời/người tham dự, dưới con mắt của kẻ được gọi là Tổ chức sự kiện of this type, là không thành công. Vì rất nhiều lý do, tất cả là do khâu chuẩn bị... Nhờ đó, bản thân cũng trưởng thành thêm, khi chứng kiến và nhận ra được những thiếu sót, sơ suất trong khâu tổ chức; và rằng Tổ chức sự kiện chưa bao giờ và không bao giờ là một việc dễ...

Lên taxi, msg cho Kim Hoàng, cũng là để check xem nàng cất cánh chưa thôi. Trời, msg delivered, call thử thì vẫn có nhạc mà không thèm nghe máy, chà chà, thế là sao? Sân bay vẫn đóng cửa vì bão và chuyến bay từ HCM bị hủy? Sốt ruột đây. Msg comes "The weather is wonderful" Úi trùi, thì ra nàng đã hạ cánh (và đến trưa khi gặp nhau mới biết nàng divert cuộc gọi khi bay, mìn wê wá) ... "Gud morning!" "Morning Thầy!" "Đứng đó có ai hỏi han không em?" " Có, Thầy, không ngờ giá em cao thế, những 3 vé đấy, kể ra cũng không tồi Thầy nhỉ?" Hỉ hỉ hả hả, sợ nhất là bão táp phong ba, rồi ...

Đến NB, check in xong xuôi vẫn kịp ngồi làm ly cacao nóng. Coil lady paid, hé hé. Sao iu nàng thía.
Chả bao giờ ngủ được trên máy bay, mãi rồi cũng hạ cánh.
Sân bay Cam Ranh 1100am. Nhân viên pickup của VinPearl đon đả cúi chào, đưa khay khăn lạnh và nước khoáng, hỏi thẻ hành lý để họ lấy giùm. Bla phone với a N già đáng iu vụ Spine một lúc, chắc nhìu việc quá cụ í nẫn văn nộn tí. Rồi 3 anh em lên xe, có tranh thủ làm dáng cạnh con 3 cửa của đồng chí VP Chủ tịch, nghe nói là Ukrainian, 4 vợ sống cùng nhau, tin được không?

Nhận phòng rồi, cầm keys thôi, chưa sang đảo vội, phải lunch đã, phải tạt qua Hải Yến ngắm nghía venue cho tối nay mới yên tâm được. Alô KH rồi tới lunch ở 39 Đồng Nai, ối giời, gà nướng, gà hấp cứ gọi là mê tơi. Venue dinner tối thế là ổn, sếp gật gù, hi vọng trời không mưa, view Trần Phú nhìn ra biển thì khỏi chê rùi.

Tranh thủ chuyến cable car cuối cùng trước khi nó được bảo dưỡng, từ tối nay tới ngày mai, ngày kia, ngày kìa, ngày kĩa là chỉ có canô thui, mà canô lại còn nhanh hơn cable í chứ. Qua tới bên kia lại phải ngồi chờ tuktuk tới đón. Mưa to tầm tã! Sốt ruột, lo lắng. Mãi tuktuk mới tới.

Mở được cửa phòng việc đầu tiên là bật laptop. Mịa kiếp, đi ctác bao giờ cũng mệt gấp 3 lần ở nhà í. Nhìn một đống mail đậm rì trong inbox mà ngán, lướt rất nhanh xem quả nào urgent reply trước. Coil lady cũng rứa, nhưng mà nàng khom khom ở trên giường vì mình chiếm mất cái bàn rùi. Rồi là qua đống đồ, m iron mua ở 1 store in Market street, SFO quả là useful cho những chuyến công tác thế này. Rồi shower, rồi make up lại, thế là tới giờ phải sang mainland chuẩn bị đón khách. Vụ Welcome dinner tổ chức ở đất liền có nhiều điểm hay mà cũng có cái dở. Thui, hay or dở thì cũng bít roài, nâu để cập nữa. Rất may là food ngon, trời mưa lúc khách khứa đã vào và tạnh khi dinner kết thúc. Đài phun nước cứ gọi là tưng bừng, món nướng bay vèo vèo. Tiệc tan, mắt X đỏ ngầu, vì mệt, vì căng. Về đảo. Ngủ. Chập chờn.

Nov 19. 5:30am Coil lady gọi dậy rủ ra biển, may mà không lười nên mới có được vài tấm ảnh, chứ từ sau đấy trở đi hết ốm rồi lại đến mưa bão, đố mà chụp được ảnh chứ đừng nói tới chuyện bikiki nhảy xuống bể bơi (mà bể đẹp quá cơ, bạn tấm tắc, đẹp hơn Furama í nhỉ, rõ rồi còn gì). Biển sáng vắng, chỉ có mấy người jogging (khách ở đây hầu hết là dân Ukraina và vì thế brochure or notes của KS này chỉ có 2 thứ tiếng là Eng. và Rus.) Nhóm public dùng chổi nhựa gom rác dọc bờ, họ lầm lũi, cặm cụi, boring thật.

Opening. Ruby room, 8 Bldg. 2 đứa late vì can tội breakfast lần chần. Opening speech of MVI President/CEO rồi đến báo cáo sales của cả khu vực, mịa thằng TQ sales cao dã man, thảo nào participants từ China lúc nào cũng đông nhất. VN cũng đâu có thua kem giề. Mệt quá, không ngồi nổi, lúc anh em handon mình về phòng.
Cảm, cảm cúm. Trưa chỉ xuống Orchid res làm bát soup, không ăn đuợc gì thêm, nằm bẹp gí, sao mà đen thía. Mãi chiều Coil lady mới gọi KS mang lên cho mấy viên Panadol, call Voi còi, OK, nhưng mà épphênêgan dạng sủi 10' là thấy hiệu nghiệm rùi, đằng này, kí anh Panadol đến cả tiếng cũng chả xinhê gì. Nói mãi Coil lady mới dám bám giường dậm lưng mình vài bước. Dễ chịu hẳn. Anh em í ới nhìu quá rùi mìn cũng dậy. Get up, get dressed, lại tươi, lạ xinh, khékhé. Tuktuk sang công viên tranh thủ làm phát xe điện đụng và 2 film 4D. Có nhìn thấy em bò tót mà không dám cưỡi, sợ phát khíp rùi, em í chỉ chực hất mìn xuống (vẫn còn giữ cái ảnh năm ngoái ôm iem í). "Alo, where r u now?" "OK, we'll be back in 10min". Sếp thì lúc nào cũng lo mấy đứa trễ giờ, nước chủ nhà mà, phải lịch sự, kể cả lúc join meals. Rõ khổ.

Nov 20, lại bẹp gí. Trưa, BS CB alô rồi đem thuốc sang, quẹt quẹt tí cồn xanh, inject cho 1 phát, uống 2 phát, ngậm 2 phát "Cảm cúm đây mà, bão gió bao giờ cũng đem virut từ nơi khác tới" Đúng là giọng BS. Fine, rất nhanh, như ốm giả vờ. Lunch all together. Karen nhìn thấy BS CB théc méc , sếp bẩu "X's sick, he comes to see her!" Đúng sếp ...
3pm ra sân bay về địa phương, máy bay trễ cả tiếng, tranh thủ ngồi add số 3, số 4 giề đó vào mí number cố định trong phonebook. Tút.

P/S: Hôm nay hâm lắm mới lại type nhiều thế này. Bà con có théc méc sao chả chịu viết giề. Viết cũng phải có hứng chớ. Hết théc méc nhá. Đi ngủ đây. G'nite!

VOA7 - Imperial Nite



VOA7 - Couples






Còn nhìu lém ^_^ ...

VOA7 - Partners

Representatives of TA ladies - 3 miền

With Medtronic

With Medin

With Inion

And Ziiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiimmer

Penumbra

With sis Jessica @ Hanoi-Hanoi



CuChi tunnel

MicroVention

In HCMC

InterContinental Hanoi

Swissline Supreme Pearl Cream launching in VN

Ball room 2/F - Equatorial Hotel, 7 Jan, 2008
Bay vào trước 2 ngày để chốt khâu chuẩn bị. Sis, đến phút chót ask mình đọc lời bình dài tới 7 phút. Lúc ấy mới soạn, mới edit, rồi tập nói, hixhix, chưa kể đến vụ phải ngồi lọc hết mấy disc giới thiệu về đất nước Thụy Sĩ mà Thái tử mang sang để xem cái nào hợp nhất. 11pm mới về tới KS. Ở ngay trên con phố sáng đèn, shops by shops, đồ by đồ Nguyễn Trãi mà không kịp lượn lờ tí nào ngoài 30' chạy vô ZEN plaza, cũng khuân được vài iem xinh xinh, hehe.

Thái tử Michael Malsasky

Ban đầu, mình gợi ý làm quả vỏ ngọc trai thật to, lúc launch SLSP thì vỏ trai sẽ được từ từ mở ra, rồi Ngọc Trinh cầm 1m show dọc khán phòng, blabla, nhưng thời gian gấp rút quá nên thôi. Mọi thứ diễn ra khá ổn, dù có 1 số mục không theo đúng kịch bản, nhưng chả ai biết, hehe.


MC Quỳnh Hương (Ai phải pay để có sis này trong event cũng thấy hơi chát...)
Mãi 8h30 mới thèm tới, lúc ấy mới xem kịch bản, blabla, kiêu lắm cơ (dưng mừ le-vồ có cao thì mới thế được). Rồi phải gợi ý câu hỏi phỏng vấn ra sao, dịch thế nào ... (Pic trên là XP bị gọi lên phiên rịch đấy, quả này là quả hơi bị động, không rịch hết được vì cụ Micheal chắc lúc í cao hứng, nói một hơi rõ dài mới nghỉ, làm con bé ngẵn tũn mặt, chỉ dịch được đại khái, may mà kịp nghiên cứu trước chút về iem, chứ không thì...







Hoa hậu Thời trang 2007 Ngọc Trinh show hàng, các em PG trông cũng khá ngon. Lunch rôm rả lắm, có cả chủ đề mũi, chủ đề ngực, ... mà nhân vật chính là mấy ladies Dr. PTTM... Vậy mà cũng đến tận 5pm chương trình mới kết thúc. Các cô bác, chị em ở lại từ đầu đến cuối. Nhưng chắc quan tâm tới sản phẩm 1 phần, phần khác vì giải thưởng vụ Lucky Draw khá hấp dẫn. Đố event giới thiệu sản phẩm mới hay tri ân khách hàng nào mà giữ chân được người xem nếu không có mục này đấy, khakha. Thở phào nhẹ nhõm, thế là OK, nhiệm vụ đã hoàn thành, Đại ca alô, còn lo hơn cả mình hix, thở phào phát nữa... NGON.