Tổn thương!

Nghẹn. Cổ ứ nghẹn. Nước mắt cứ trào ra. Không kiềm chế được. Mà vẫn cười đấy. Như thế là vừa khóc vừa cười. Dù hiểu câu nói do vô tình buột miệng, nhưng lại đúng là những gì họ suy nghĩ. Ý tốt. Biết. Nhưng như thế có hơi quá không?
Không dám nhìn thẳng khi nói tiếp? Rồi áy náy? Rồi sợ...?

Những người càng thân, càng chân tình, càng hiểu ta, càng dễ làm ta tổn thương.
Cổ vẫn ứ nghẹn ...

Thôi, trở lại là ta đi. Chuyện nhỏ mà. Tốt mà. Vui đi.
Còn nhiều việc cho hôm nay. Việc đầu tiên: Tôi sẽ ngắm lại tôi, nhìn lại tôi. Tiếp: Tôi sẽ tự mua cho mình một món quà, lâu rồi không làm thế, cứ thích là mua, quên mất ý nghĩ: Hôm nay tôi sẽ mua quà cho tôi...

1 comment:

Anonymous said...

Co chueyn gi the chi oi?,share voi em duoc khg?, may hom nay em nghe giong chi qua dien thoai buon buon the nao ay?. Nice day nha chi.